Hồi ức về đêm mưa bão bùng cùng em Sakura lẳng lơ, cháu xem có vừa không nào. Như thở dài và chọn ra chiếc nhỏ nhất cho lão mặc. Lão ăn mày gãi đầu cười ngại… một lão già như lão đúng không có chút lòng tự trọng nào khi ở cạnh Như hay Uyên. Lão ăn mày đứng lên cong mông ra đằng sau để khiến chiếc quần trông có vẻ nhỏ hơn, trông lão lúc này rất buồn cười. – Ông cứ đứng thẳng người lên… ông như vậy sao mặc được đồ ạ… Như buồn cười quá đành phải nói cho ông lão đỡ ngại. Sau đó Như nhìn xuống ngực mình cũng thấy hơi hở ngực thật, Kỉ niệm về cái đêm mưa bão bên nàng đồng nghiệp đĩ nàng lấy hai tay